NHÂN DUYÊN
Nhân Duyên đến Anh Em con vào đạo,
CẬU chỉ đường, Ông Ngoại hỗ trợ duyên,
Rằm hôm ấy Anh Em con diện kiến,
Thầy xoa Đầu này là Điểu, này là Thân.
Đây thằng Điểu con Chị Hai cưng quá,
Trắng trẻo đẹp Người trí óc lại thông minh,
Thằng Thân nữa làm gì đen đủi quá,
Nhìn Mặt nè sao thấy Nó ngơ ngơ,
Nhưng chỉ sợ Nó không Tu đó chứ,
Nếu chịu Tu Tướng Nó sẽ đổi thay,
TU HỌC
Câu đầu tiên là Tỳ Ni Nhật Dụng,
Cặn kẽ từng lời, từng chút nhớ nghe con,
Thầy dạy bảo cứ từ từ cơ bản,
Đừng vội chi hụt hẫn thuở ban đầu,
Cứ như vậy Trường Hàng Luật bốn quyển,
Luật giải, Di Đà, Thập Thiện, Phổ Môn Kinh,..
Hết Phổ Thông là ngày con cất bước,
Vì khó khăn nên vội vã lên đường,
LÀM VIỆC
Rèn luyện Tự Thân, Phát huy năng lực,
Vì khó khăn nên không thể quay về,
Việc hoằng Pháp tùy duyên Thầy đã dạy:
“…Báo Phật ân người Tu Sĩ quyết tâm nguyền,
Sự nghiệp người Tu, Hoằng dương chánh Pháp,
Nguyện độ sanh như Thầy Tổ đã ra làm.
Nhưng con nhớ học để làm Tu Sĩ,
Không cầu danh, cầu tướng ở bên ngoài,
Kinh, Luật, Luận Các bậc Thầy giảng giải,
Cứ y theo đường lối đó Tu Hành,
Đừng phịa thêm những điều chưa Tỏ Ngộ,
Làm cho mọi người lận đận biết nương đâu!..”
Theo Hạnh, Nguyện thời gian trôi nhanh quá,
Ít lần đi buổi gặp gỡ giữa Thầy Trò,
Mỗi lần gặp: “.. Ông nào Về với Tui Chứ..”
Tui đã già, chắc chẳng sống bao lâu!
Cơ ngơi xuống cấp, Nay Thầy trang hoàn hết,
Thầy Tổ mình không Thờ cúng, lạy nơi đâu?
Tui căn cứ ở Đời, cũng như Đạo,
Đạo và Đời phân biệt chứ không hai,
Các Con hãy nghe lời Thầy khuyên bảo
Chóng quay về khuyến hóa mọi người Tu..”
TIỄN THẦY
Trong đời người có nhiều lần đưa tiễn,
Đưa tiễn lần này là đưa tiễn nghìn thu,
Còn gì nữa đây, lần này Bái biệt,
Di ảnh trên bàn, Hương Tỏa khắp gần xa.
Hay tin được Thầy ra đi quá vội,
Kịp lên đường đặt chỗ cuối chuyến bay,
Trên Tàu Bay lòng Con miên man mãi,
Hình ảnh Thầy tuôn chảy mãi trong Tim,
Đến bên Thầy huyễn Thân nay tắt liệm,
Cuối lạy Thầy hai hàng lệ tuôn rơi….
NIỀM TIN
Con tin chắc Thầy đã về Bảo Sở,
Vì Trần gian là cõi Hoá Thành thôi,
Cảnh Phật Đà an trú khắp mọi nơi,
Không giới hạn Cõi nào riêng cho Phật.
Chiều hôm ấy tiễn đưa Thầy vào tháp,
Giây phút này con ghi mãi trong Tim,
Lời xẻ chia của bao người Thân Hữu,
Con mỉm cười và nói: “ ..rất là vui..”
“.. Diệt vi lạc..” tại sao lại buồn khổ,
Nói vậy thôi sao nước mắt cứ lưng tròng,
Lời muốn nói dường như ai chặn lại,
Cứ nuốt vào nước mắt lẫn tình thương,
Thôi đã hết từ nay không còn nữa
Thầy đi rồi lời nói cũng theo luôn,
Mỗi lần gọi hỏi thăm Thầy có khỏe?
“… Chán đời rồi, chán đời lắm Ông ơi!..”
PHÁT NGUYỆN
Con sẽ nguyện theo lời Thầy dạy bảo:
“…Không Sĩ gì qua Tu sĩ đâu con,
Giữ thời khoá duy trì cho miên mật,
Tỳ Ni Tàng phát nguyện cũng đừng quên,
Hãy thường xuyên hành trì Câu niệm Phật,
Đời nhiễu nhương lại phải gắng Tu Hành
Và Tin chắc khi nhất Tâm bất loạn
Đức Phật Di Đà Thánh chúng đều hiện Thân..”
Con bái biệt Tiễn Thầy đi đoạn nữa,
Rồi mai sau nối tiếp gót chân Thầy…
Nam Mô A Di Đà Phật Chùa Bình An.
Qui Nhơn, Ngày 27/03/2020
Đệ tử: Thích Giác Quảng – khể thủ
Tưởng niệm của BTS GHPGVN tỉnh Bình Định
Tưởng niệm của Trường TCPH Nguyên Thiều
Điếu văn của BTS GHPGVN TP Quy Nhơn
Thầy vẫn bên con trên những nẻo đường
Có Thầy trong cảnh vật quanh con