


Có đường nào ngắn nhất để con về
Nơi chùa xưa Thầy vừa nằm xuống
Thầy ơi, đêm xứ người – đêm dài lắm
Con lặng thầm khóc tiễn một vì sao!
Hai mươi năm rời quê mẹ thân yêu,
Con mang mãi trong tim lời Thầy dạy:
Học làm người khó hơn học Tiến sĩ,
Nhẫn nại, nhu hòa, buông xả, cảm thông…
Nếu đời người như một dòng sông,
Thì hôm nay nước đã về biển cả,
Trong dòng chảy mênh mông đại dương đó,
Có dải sóng hiền hòa ôm ấp Trường Sa!
Con nhớ về Thầy của những ngày xưa
Bình dị, hiền hòa nhưng uy nghiêm đức độ,
Suốt bao năm chưa thời kinh nào Thầy bỏ,
Dù những lúc mệt nhoài vì tứ đại bất an.
Mỗi sáng tinh sương chuông chùa ngân vang,
Dân quê mình nghe mà đi nhóm chợ,
Chắc trong tiếng chuông chùa ngày đó,
Thầy vận tâm từ đánh thức những màn đêm…
Chùa nghèo nhưng học chúng ngày nhiều thêm,
Dù đói dù no Thầy vẫn đưa tay tiếp độ,
Ai đi qua Bình An ngày tháng đó,
Mới hiểu tình Thầy độ lượng bao dung…
Nhìn lại hàng học trò, đệ tử, pháp tôn
Đang hoằng hóa khắp năm châu bốn bể
Chắc ở cõi vô tung bất diệt đó
Thầy mỉm cười sau một kiếp tử sanh!
Con nhớ Thầy, con nhớ những thời kinh
Khóa học Trường Hàng, chùa xưa yêu dấu
Bậc trì Luật tinh chuyên và gương mẫu
Đại sĩ xuất trần, long tượng Thiền môn!
Từ phương xa thành kính vọng hướng về Chùa Bình An – Quy Nhơn cung kính đảnh lễ bái biệt Thầy kính yêu của con!
Nam Mô Bình An Đường Thượng Huý thượng ĐỒNG hạ CHƠN tự THÔNG THIỆN hiệu MINH CHIẾU Tôn Sư Tân Viên Tịch
Atlanta – Hoa Kỳ, đêm 22/3/2020
GH – LÊ BÍCH SƠN
* Lúc này dịch Coronavirus đang hoành hành ở Mỹ, mọi thứ bị tê liệt… con không thể về hầu tang Thầy được, vì các chuyến bay đã hủy. Kính xin quý huynh đệ lượng thứ cảm thông!