Sự ra đi của Tôn sư là một sự mất mát to lớn không những chỉ đối với riêng chúng con, mà còn đối với tất cả những ai khát vọng đi tìm sự bình an của tâm hồn.

Nam mô Bổn Sư Thích Ca Mâu Ni Phật!

Kính bạch Giác linh Hòa Thượng Tôn sư!

Thế là chỉ trong giây lát nữa thôi, chúng con đã thực sự vĩnh viễn không bao giờ được nhìn thấy Tôn dung của Tôn sư, sẽ vĩnh viễn không bao giờ còn được quỳ dưới chân đấng Từ phụ để được nghe những lời giáo huấn khi tiết hạ hay xuân về. Thế là chúng con vĩnh viễn như đàn chim non bơ vơ trong đêm tối khi phong ba bão táp kéo về.

Giờ này , trước linh đài bảo toạ của Tôn sư chúng con biết nói gì đây? Không giấy mực nào có thể diễn tả được nỗi đau buồn của chúng con, không nước mắt nào có thể xoá tan được sự thương đau của chúng con.

Chúng con vẫn biết rằng mọi vật đều vô thường nhưng chúng con không thể không đau buồn trước sự ra đi của Tôn sư. Chúng con đã khóc, đã khóc rất nhiều ngay từ buổi sáng nhận được hung tin Tôn sư lâm trọng bịnh. Chúng con khóc, chúng con buồn vì biết rằng Tôn sư sẽ ra đi, sẽ vĩnh viễn ra đi trong một ngày gần đây. Ðiều đó đã đến, Tôn sư đã vĩnh viễn khuất bóng. Chúng con buồn rằng anh em chúng con tuy có lớn có nhỏ nhưng đạo tâm chưa vững, đạo lực chưa sâu, chưa có thể gánh vác được vĩ nghiệp Tôn sư đã suốt cuộc đời gầy dựng thì bỗng nhiên :

Chốn song lâm Từ phụ hướng về Tây
Miền Thiếu thất tổ sư truyền y bát

Than ôi!

Trăm năm trần thế, không hoa ảo ảnh
Nhứt niệm Linh quang, liên đài bảo chứng.

Chúng con trộm nghĩ, cho dù trăm ngàn kiếp lăn lộn trong chốn hồng trần cũng không thể gặp lại một vị Thầy đức độ khoan dung như Tôn sư. Tôn sư sống một cuộc đời khoan dung giản dị, cuộc đời của "vô vị chân nhân". Bằng vào đức độ khiêm cung giản dị, Tôn sư đã thắp sáng vạn tấm lòng, không những chỉ có chúng con mà cả những ai có phúc đức nhân duyên diện kiến Tôn sư. Cho nên cho dù chúng con có khôn lớn đến bao nhiêu thì cũng không thể thiếu được sự dạy dỗ ân cần, đôn hậu của Tôn sư.

Nhưng hỡi ôi! Ngôi phạm vũ vẫn còn đó mà trụ trì vị đã ra đi, để thiền thất sớm hôm chìm trong hương không sắc.

Hồi chuông sớm đưa Thầy về cõi Niết
Con bàng hoàng khóc ngất giữa đêm đen.

Sự ra đi của Tôn sư là một sự mất mát to lớn không những chỉ đối với riêng chúng con, mà còn đối với tất cả những ai khát vọng đi tìm sự bình an của tâm hồn. Tôn sư là hiện thân của giải thoát, là hình ảnh của Ðức Từ phụ trên non Linh Thứu hai ngàn năm về trước, là viên minh châu gạn đục khơi trong mọi tâm tư trần cấu.

Trước giờ phút trang nghiêm này, anh em chúng con xin Tôn sư hãy tha thứ cho những lỗi lầm anh em chúng con đã gây ra hay vì mãi lo đeo đuổi nghiệp bút nghiên mà không được sớm hôm phụng dưỡng Tôn sư.

Chúng con xin nguyện thực hành theo những lời dạy vàng ngọc của Tôn sư.Xin giác linh Tôn sư phù hộ cho chúng con được đầy đủ tâm lực, đạo lực để gánh vác vĩ nghiệp mà Tôn sư đã để lại.

Chúng con xin thành tâm đê đầu bái biệt Tôn sư tam bái.

Nam mô Tôn sư Ðại Lão Hoà Thượng thân giáo sư Thích Thanh Kiểm – đạo hiệu Chân Từ Giác linh thuỳ từ chứng giám.

Vĩnh Nghiêm-Quý Ðông

 

Ðệ tử Giác Dũng khấp bái.

BÌNH LUẬN

Nội dung bình luận
Vui lòng nhập tên